Chống ngập bằng hòa hợp với tự nhiên

Chính quyền thành phố Busan, Hàn Quốc ký kết thỏa thuận với Công ty công nghệ xanh Oceanix, Mỹ và Chương trình định cư con người Liên hiệp quốc (UN-Habitat) để triển khai dự án thành phố nổi đầu tiên trên biển. Dự án có tên gọi Oceanix City, vừa để ứng phó với tình trạng nước biển dâng, vừa đạt mục tiêu giảm khí thải nhà kính.
Chống ngập bằng hòa hợp với tự nhiên

Oceanix City bao gồm các sàn nổi kết nối với nhau (ảnh), sẽ tạo ra các cụm dân cư với tổng dân số 10.000 người. Nó được kỳ vọng cung cấp một giải pháp lâu dài để chống lại mối đe dọa mực nước biển dâng lên và các thảm họa thiên nhiên khác như sóng thần và siêu bão. Chính quyền thành phố Busan và các đối tác sẽ xây dựng mô hình mẫu của dự án Oceanix City ở ngoài khơi bờ biển Busan. Bờ biển phía Nam của Hàn Quốc, nơi thành phố Busan tọa lạc, đặc biệt dễ bị tổn thương trước các tác động của biến đổi khí hậu.

Thị trưởng Busan, ông Park Heong-joon, cho biết: “Với những thay đổi phức tạp mà các thành phố ven biển đang đối mặt, chúng ta cần một tầm nhìn mới, nơi con người, thiên nhiên và công nghệ có thể cùng tồn tại”. Giám đốc UN-Habitat, Maimunah Mohd Sharif, mô tả Busan là địa điểm lý tưởng để xây dựng mô hình mẫu của dự án Oceanix City: “Các thành phố nổi bền vững là một phần của các chiến lược thích ứng với khí hậu có thể sẵn sàng triển khai đối với chúng ta. Thay vì chống chọi với nước biển đang dâng lên, chúng ta hãy học cách sống hòa hợp với điều này”.

Được đúc sẵn ở các nhà máy, sau đó được kéo vào vị trí và neo vào đáy biển, các sàn nổi hình lục giác của dự án Oceanix City có thể trồi lên và hạ xuống theo mực nước biển. Mỗi cụm dân cư ở thành phố nổi này có diện tích 20.200m2, được thiết kế để có thể làm nơi sinh sống cho 300 người trong các tòa nhà cao tới 7 tầng. Cuối cùng, các cụm dân cư này được kết nối thành mạng lưới lớn hơn thông qua các lối đi bộ và đường dành cho xe đạp. Theo Công ty kiến trúc Bjarke Ingels Group (Đan Mạch), đơn vị thiết kế của dự án, các cụm dân cư này có thể tập trung quanh một bến cảng lớn để tạo thành những ngôi làng lớn hơn với 1.650 người sinh sống. Trên lý thuyết, những ngôi làng này có thể liên kết lại để hình thành một thành phố có 10.000 dân sinh sống, với đầy đủ mọi tiện ích từ các nhà hàng cho đến không gian làm việc chung, cơ sở giải trí và các nông trại đô thị.

Các cụm dân cư của Oceanix City có thể tự sản xuất lương thực và năng lượng trong “các hệ thống khép kín không chất thải”. Chúng sẽ được thiết kế với các nông trại cộng đồng, các cơ sở nuôi trồng thủy sản, trồng cây theo phương pháp thủy canh và các trang trại hải sản ở các vùng biển xung quanh. Trong các cụm dân cư này sẽ không có bất cứ xe tải chở rác nào. Thay vào đó, các ống hơi khí nén sẽ vận chuyển rác đến một trạm phân loại rác, nơi rác được phân loại để tái sử dụng. Trong khi đó, các sàn nổi không có người sinh sống có thể được sử dụng làm nơi đặt hệ thống tuabin gió và tấm pin mặt trời nổi, hoặc được sử dụng để trồng tre nhằm có nguồn vật liệu xây dựng cho các tòa nhà mới.

Dự án thành phố nổi Oceanix City cũng tính đến việc sản xuất nước ngọt, với các nhà máy xử lý nước cũng như hệ thống thu gom và lưu trữ nước mưa tại chỗ. Đồng thời, các kiến trúc sư của Bjarke Ingels Group đặt ra tầm nhìn về việc sử dụng các phương tiện vận chuyển chạy điện, từ taxi cánh ngầm cho đến phà chạy bằng năng lượng mặt trời, để giúp kết nối các cụm dân cư của thành phố nổi Oceanix City cũng như kết nối với đất liền.

Tin cùng chuyên mục